Thứ Tư, 09/03/2011 -
09:02
http://dantri.com.vn/c20/s20-463029/nguoi-tu-deo-quan-tai-cho-minh.htm
Người tự đẽo quan tài cho… mình
(Dân trí) - Một ngày
đầu năm 2010, giữa
tiết trời oi bức,
đồng bào Cơ Tu (huyện
Đông Giang, Quảng
Nam) ngỡ ngàng thấy
già làng Y Kông, 84
tuổi, một mình hì
hục đẽo một cỗ quan
tài rất kỳ lạ. Già
nói đẽo chiếc quan
tài đó cho... mình.
Câu chuyện về
một già làng Cơ
Tu ở thôn Tống
Coói, xã Ba,
huyện Đông Giang,
tự mình đục đẽo
chiếc quan tài
dành riêng cho
mình cứ thế lan
nhanh đến từng
buôn làng, thôn
nóc khắp núi
rừng Đông Giang.
Có người cho
rằng ông rất kỳ
lạ nhưng cũng có
không ít người
đồng cảm và lấy
làm tự hào trước
những trăn trở
của một vị già
làng về sự mai
một của nền văn
hoá Cơ Tu. Và
tất cả đều có
chung một niềm
ngưỡng mộ về bàn
tay điêu khắc
tài hoa của một
nghệ nhân già.
Chúng tôi đến thăm già làng Y Kông khi ông đang tiếp chuyện vài người khách đến tham quan những mô hình, kiến trúc độc đáo được chính ông chạm khắc. Thấy có khách lạ, ông cười mừng như thể gặp lại người quen sau bao ngày xa cách.
“Mấy ngày ni khách đến tham quan mô hình kiến trúc văn hóa Cơ Tu nhiều nên già khá bận rộn. Đa phần khách là người đồng bào Cơ Tu mình, đến xem chiếc quan tài mà già vừa mới hoàn thành” - già Y Kông nói như giới thiệu. Nói rồi, ông dắt tay kéo chúng tôi ra tận nơi khoe cỗ quan tài mà ông đã kì công đục đẽo suốt gần 5 tháng trời, được đặt ở một góc nhà do chính ông tự làm cho mình.
Cỗ quan tài được
đẽo gọt từ
nguyên một thân
cây, xẻ đôi
thân cây rồi
khoét rỗng ở
giữa với đường
kính gần 3 người
ôm, mà theo ông
phải nhờ 30
thanh niên kéo
từ rừng về,
và phải mất
hơn 1 tháng mới
đưa được về
đến nhà. Ông
gọi chiếc hòm
của ông là
“T’rang Ch’ríh”,
nghĩa là chiếc
hòm kỳ lạ, vì
theo lời ông kể,
từ trước đến
nay chưa có ai
chạm khắc công
phu trên chiếc
hòm của mình
bao giờ.
Giải thích việc ở hai đầu chiếc “T’rang Ch’ríh” chạm một đầu là con voi và một đầu là con trâu, già làng Y Kông nói: “Con trâu là con thú to nhất ở dưới nhà, con voi là con thú to nhất ở trên rừng. Hai con vật này tượng trưng cho sức mạnh, cho sự to lớn. Chiếc hòm thì được tạo thành hình chiếc thuyền, vì già nghĩ, đời người là một chuyến đi, như chiếc thuyền trôi mãi không bao giờ dừng lại. Khi chết, con người đi sang một miền khác, chiếc thuyền sẽ đưa già đi trong hành trình đó”.
“Dù người Cơ Tu không có tục tôn thờ con rồng (Zéc Hoo) nhưng trong một số tác phẩm điêu khắc, con rồng vẫn luôn được sử dụng như là biểu tượng của sự phò trợ, hộ mệnh. Hai con rồng hai bên chiếc quan tài sẽ phò trợ “chiếc thuyền” đưa già về thế giới bên kia” - già Y Kông giải thích thêm về hoạ tiết hai con rồng được ông chạm khắc trên thân quan tài.
Cỗ quan tài này là thành quả sau gần 5 tháng trời một mình ông cặm cụi đục đẽo từ thân cây gỗ kiền kiền mà không cần ai giúp sức. “Từ việc khoét rỗng đến điêu khắc, chạm trổ từng chi tiết nhỏ tôi cũng đều tự thân làm, vì không muốn nhờ vả ai” - ông cho biết.
Ngày xưa, những
người đàn ông Cơ
Tu khoẻ mạnh đều
tự đẽo chiếc
quan tài cho
riêng mình,
phòng lúc “ra
đi” không phiền
họ hàng, bà con
lối xóm. Ngoài
ra, quan tài còn
được coi là vật
quý, được người
Cơ Tu dành tặng
cho nhau trong
mỗi dịp lễ hội.
Tuy nhiên, văn
hoá tự đẽo quan
tài cho mình gần
trăm năm nay
đồng bào Cơ Tu
không còn lưu
giữ nữa. Việc
già làng Y Kông
tái hiện lại tập
tục này khiến
cộng đồng Cơ Tu
cảm động.
Già Y Kông bảo: “Tự đẽo quan tài cho mình là một văn hoá truyền thống lâu đời. Ngày xưa, các cụ muốn mình được thảnh thơi khi về thế giới bên kia nên khuyên nhủ con cháu phải tự làm quan tài cho riêng mình. Bây giờ lớp trẻ không còn gìn giữ được nữa, già tái hiện như một việc làm để nhắn nhủ với con cháu thôi!”.
Vương Hoàng |
|||||||